Sân bay Auckland – Ga đến – ngày đầu tiên
Thằng cháu từng đi học ở NZ về nước nói rằng bên đó phân biệt chủng tộc lắm nên nó học xong thì nó về nước mặc dù nó học ngành kế toán cách đây gần 10 năm (lúc đó ngành này vẫn HOT để xin định cư tại New Zealand) làm mÌnh cũng hơi lo lo. Đồng nghiệp ở chỗ làm thì nói họ có người quen bên đó bảo buồn lắm, chán lắm. Lòng càng thêm sợ.
Đáp xuống sân bay Auckland là lúc 11h sáng sau hơn 14 tiếng ngủ gà gật trên máy báy. Ra đến cửa máy bay thì có người đến đón (vì mình đăng ký dịch vụ hỗ trợ của hãng máy bay). Khuôn viên bên trong arrival terminal đơn giản, nhẹ nhàng, và vắng vẻ lắm. Đi một vòng ra đến chỗ kiểm tra hành lý thì hơi khác so với sân bay khác. Trước khi đến máy soi thì có 1 hàng 3 đến 4 counter, tren mỗi counter có dán cái bảng, mình quên mất tiếng Anh ghi gì, nhưng dịch ra là “nói thật hoặc bị phạt”. Ở counter này, họ sẽ kiểm tra lại tờ giấy khai hành lý của bạn, họ sẽ hỏi bạn là bạn có mang theo cái gì cần khai báo không? mình kể ra những gì mình đã khai trong tờ giấy (mình mang theo thuốc dị ứng, fried nut, fried fruit, coffee). Họ confirm lần nữa, “mày chắc chưa? còn gì nữa không?”. Mình nói không và họ đưa mình đến máy xray. Người hỗ trợ giúp mình khiêng hành lý lên máy vì 3 mẹ con có đến 6 kiện hàng lớn. Mọi thứ qua ổn thỏa và họ vui vẻ giúp mình đẩy xe hành lý ra ngoài cửa và dắt giúp 1 bé gái con mình. Ấn tượng đầu tiên của mình về người bản xứ là họ vui vẻ, giúp đỡ nhiệt tình và Tiếng Anh kg quá khó nghe.
Có lẽ vì là một đảo nhỏ ở phía Nam cực và không phải là trung tâm điều chuyển của các chuyến bay khác nên sân bay Auckland không rộng như Changi, không ồn ào tấp nập như Tân Sơn Nhất nhưng đẹp hơn Sân bay Kaohsiung. Và có lẽ do mang tâm thế về nhà mới nên mình không bị sock lắm so với lần đến sân bay Kaohsiung lần trước. Thay vì cảm giác lạ lẫm lại là cảm giác bình an, thích nghi ngay từ lúc vừa đặt chân lên mảnh đất mới. Trên xe về nhà cảm giá rất Yomost vì được đoàn tụ, và ……… ôi, lâu lắm rồi chạy xe em mới thấy bầu trời rộng đến thế. Mở cửa sổ hít thở sâu đến thế.
New Zealand trong mắt mình lúc đó chỉ là đẹp, nhẹ nhàng và bình yên lắm.